Xuân Mai

TRĂNG SẦU



 


Trăng sầu rơi rụng trên bờ mộng
Tôi nhặt mang về một mảnh thôi
Muốn say một chút trăng xưa ấy
Để nhớ thương hoài chốn xa xôi



Nơi ấy có dòng sông lạnh vắng
Có ai thương nhớ lắm đời nhau
Có một con thuyền trôi lặng lẻ
Theo trăng biền biệt mất về đâu



Bỗng thấy đời ai như chiếc lá
Vàng rơi nhè nhẹ dưới sương mờ
Tôi cũng rơi vào trời quên lãng
Chỉ nhớ chiều xưa trên bến mơ



Thôi hãy về đi đừng khóc nữa
Đừng nhớ mong gì chốn mưa bay
Quên rồi nơi ấy buồn đau lắm
Đừng đợi trăng về trong đêm say….




 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 12 tháng 7 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "TRĂNG SẦU"